Trong khu Rừng Phép Thuật, nơi cây cối cao vút và những dòng suối trong veo, có một chú gấu tuyết đáng yêu tên là Pola với đôi tai màu xanh lam. Pola không chỉ là một chú gấu tuyết bình thường, mà còn có khả năng đặc biệt: tạo ra những bông tuyết với hình dáng độc đáo, như hình trái tim, ngôi sao, hoặc thậm chí là hình những chiếc xe tải mà Jahaan rất thích! Lông của Pola thay đổi màu sắc theo ánh sáng kỳ diệu của cực quang, đôi khi là màu xanh lá cây, đôi khi là màu tím. Chú thích những cuộc phiêu lưu băng giá, nhưng lại yêu thích những cái ôm ấm áp. Và đừng quên, Pola là người làm sô cô la nóng ngon nhất vùng Bắc Cực!

Một buổi sáng, khi mặt trời vừa ló dạng, Pola đang chuẩn bị cho một cuộc phiêu lưu. Chú muốn tìm kiếm một bông tuyết đặc biệt, bông tuyết đó đã biến mất. Pola đã tạo ra bông tuyết đó vào ngày sinh nhật của Sitara, hình dáng của một chiếc vương miện lấp lánh mà Sitara rất yêu thích. “Ôi không!”, Pola kêu lên, “Bông tuyết vương miện của Sitara đã biến mất! Mình phải tìm nó!”. Pola quyết định bắt đầu cuộc hành trình. Chú khoác chiếc khăn quàng cổ màu xanh ngọc, đội mũ len ấm áp và bắt đầu cuộc phiêu lưu tìm kiếm bông tuyết. Rừng Phép Thuật hôm nay thật đẹp, nhưng Pola biết rằng bông tuyết không thể tự biến mất được, nhất định có điều gì đó kỳ lạ đã xảy ra.

Bước vào khu rừng, Pola gặp một bác Gõ Kiến. “Chào bác Gõ Kiến!”, Pola nói. “Bác có thấy bông tuyết vương miện của Sitara đâu không ạ?” Bác Gõ Kiến lắc đầu. “Tôi không thấy bông tuyết nào cả, Pola. Nhưng tôi nghe nói có tiếng ồn lớn ở gần sông. Có lẽ bông tuyết của bạn đã bị cuốn đi rồi?” Pola buồn bã. “Ồ, không được rồi! Mình phải tìm bông tuyết bằng được!”. Pola quyết định đi theo hướng có tiếng ồn. Chú băng qua một cây cầu gỗ, như những cây cầu mà Jahaan thường mơ ước xây dựng. Trong lúc đó, Sitara mơ ước mình là một nàng công chúa, được mặc chiếc váy lộng lẫy, đến dự vũ hội. Trên đường đi, Pola gặp một chú Sóc tinh nghịch. Chú Sóc đang cố gắng mang hạt dẻ qua một con sông chảy xiết. Pola giúp chú Sóc bằng cách biến đổi một khúc gỗ thành một chiếc cầu, giống như những chiếc cầu mà Jahaan thích. “Cảm ơn bạn nhiều lắm!”, chú Sóc reo lên. “Tôi có thấy một thứ gì đó lấp lánh gần dòng sông. Nó giống như bông tuyết của bạn vậy!”. Pola theo chỉ dẫn của chú Sóc, tiến về phía dòng sông. Ở phía bên kia, Pola nhìn thấy một chiếc xe lửa, như những chiếc mà Jahaan thích, đang chạy vun vút. Chú quyết định đi theo con đường sắt. Pola băng qua một con sông rộng lớn bằng cách nhảy lên những toa xe lửa. Trên đường đi, Pola nghĩ đến Sitara, về việc làm thế nào để cô bé vui vẻ, và cô bé thích những chú ngựa một sừng. Cuối cùng, Pola đến một khu rừng yên tĩnh, nơi mọi thứ dường như được bao phủ bởi sự im lặng.
Tại trung tâm của khu rừng yên tĩnh đó, Pola thấy một chú Nai Rụt rè đang đứng, và trên đầu chú là bông tuyết vương miện của Sitara! Chú Nai, với đôi mắt to tròn, sợ hãi nhìn Pola. Pola hiểu rằng, chú Nai có vẻ sợ tiếng ồn, đó là lý do tại sao chú mang bông tuyết đến nơi yên tĩnh nhất trong rừng. Pola tiến lại gần chú Nai, nhẹ nhàng nói: “Chào bạn, mình là Pola. Mình không làm bạn sợ đâu. Bông tuyết đó… là của Sitara. Bạn có thể cho mình xin lại được không?”. Chú Nai ngập ngừng gật đầu. Pola biết, chú Nai sợ hãi. Chú đưa hai tay ra và nói: “Mình sẽ ôm bạn một cái. Cái ôm sẽ giúp bạn cảm thấy an toàn.” Pola ôm chú Nai thật chặt. Chú Nai từ từ cảm thấy thoải mái hơn. Pola biết, chú Nai sợ những âm thanh lớn, giống như tiếng ồn của máy móc mà Jahaan không thích. Chú nhớ đến những giấc mơ về công chúa và vũ hội của Sitara, và nghĩ về cách để làm cho tất cả cảm thấy tốt hơn. “Mình sẽ pha sô cô la nóng cho bạn, để bạn cảm thấy ấm áp hơn,” Pola nói. Pola và chú Nai cùng nhau thưởng thức sô cô la nóng. Pola kể cho chú Nai nghe về những cuộc phiêu lưu của mình, về những bông tuyết và những người bạn. Chú Nai bắt đầu cười khúc khích. Pola hiểu ra rằng, đôi khi, điều chúng ta cần nhất là một cái ôm ấm áp và một người bạn để chia sẻ những điều tốt đẹp. Sau đó, Pola trở về, mang theo bông tuyết lấp lánh, và cả hai cùng nhau tổ chức một bữa tiệc pizza, món ăn mà cả Jahaan và Sitara đều yêu thích. Bông tuyết được đặt lên chiếc vương miện, lấp lánh dưới ánh nến, và tất cả đều cảm thấy vui vẻ và hạnh phúc.