Ngày xửa ngày xưa, ở một Vương quốc Xa Xôi, nơi biển cả lấp lánh như kim cương và không khí luôn thơm mùi kem, sống một hiệp sĩ kỳ lân tên là Noodle. Noodle là một hiệp sĩ vô cùng dũng cảm, với chiếc mũ giáp lấp lánh và chiếc sừng kỳ diệu. Chiếc sừng của Noodle có một khả năng đặc biệt: nó phát sáng khi ở gần kho báu. Và Noodle thích nhất là đi tìm kho báu!
Một ngày nọ, khi Noodle đang bơi cùng người bạn thân nhất của mình, Kraken, một con quái vật biển khổng lồ nhưng tốt bụng, chiếc sừng của Noodle bỗng phát sáng rực rỡ. "Ồ!" Noodle kêu lên. "Kraken, bạn xem này! Có kho báu ở gần đây!" Kraken mỉm cười và nói: "Đi thôi, Noodle!"
Noodle và Kraken cùng nhau đi theo ánh sáng của chiếc sừng, đi ngang qua những đoàn tàu lửa đồ sộ (Jahaan sẽ thích thú lắm!), những công trình xây dựng cao chót vót và những chú cá heo tinh nghịch. Rồi, họ tìm thấy một tấm bản đồ cổ. Tấm bản đồ chỉ ra một kho báu, được giấu bởi Vua Kem huyền thoại. Noodle quyết tâm tìm thấy kho báu này!
Trên đường đi, Noodle gặp Rollo, chú nhím lăn lộn. Rollo cực kỳ nhanh nhẹn, có thể lăn nhanh hơn cả tốc độ âm thanh! Rollo còn có một chiếc túi đeo bụng nhỏ xinh, nơi chứa đầy đồ ăn vặt. "Chào bạn, tôi là Rollo!" Rollo chào Noodle và Kraken. "Bạn đang đi đâu vậy?" Noodle kể cho Rollo về tấm bản đồ và kho báu. "Tuyệt vời!" Rollo kêu lên. "Tôi đi cùng được không?" Và thế là, Noodle, Kraken và Rollo bắt đầu cuộc hành trình.

Họ đi qua những cánh đồng hoa, những ngọn núi kem và những con đường trải đầy kẹo. Cuối cùng, họ đến được Lâu đài Kem, nơi ở của Glim, Phù thủy Cầu tuyết. Glim là một phù thủy rất vui tính, với bộ râu bằng bông tuyết và cây trượng làm bằng đá băng. Glim tạo ra tuyết bất kể thời tiết, và lâu đài của ông luôn thơm mùi kem. "Chào mừng đến với lâu đài của tôi!" Glim nói với giọng nói ấm áp. "Các bạn đến đây để tìm kho báu phải không?" Noodle gật đầu.
"Nhưng để đến được kho báu, các bạn phải vượt qua Mê cung Băng giá!" Glim cười. "Nó sẽ thử thách lòng dũng cảm và sự thông minh của các bạn!" Và thế là, Noodle, Rollo và Kraken bước vào Mê cung Băng giá.
Trong mê cung, không khí lạnh buốt. Những bức tường băng giá phản chiếu ánh sáng, tạo ra một không gian kỳ diệu. Bỗng nhiên, Noodle phát hiện ra một điều: Vương miện lấp lánh của Công chúa Sitara đã biến mất! (Sitara sẽ buồn lắm!) Mọi người bắt đầu tìm kiếm.
"Tôi thấy dấu chân!" Rollo thốt lên. "Những dấu chân sô cô la!" Họ đi theo dấu chân sô cô la, băng qua những ngõ ngách của mê cung. Noodle sử dụng chiếc sừng phát sáng của mình để tìm đường, Rollo thì tìm thấy những món ăn vặt ngon lành từ chiếc túi đeo bụng. Kraken dùng sức mạnh của mình để phá vỡ những bức tường băng giá.

Trong lúc đó, họ gặp những chú chó con nghịch ngợm, thích chạy nhảy lung tung. (Azal chắc chắn sẽ rất vui khi thấy chúng!) Trong khi tìm kiếm, Noodle thấy một chiếc túi xách nhỏ, có vẻ như ai đó đã làm rơi. (Azal thích túi xách lắm!) Họ biết rằng, ai đó đã lấy vương miện.
Cuối cùng, họ đến một căn phòng bí mật. Và ở đó, họ tìm thấy vương miện! Nhưng ai là người đã lấy vương miện? Đó là một sinh vật tinh nghịch, thích ăn sô cô la. Nó đã lấy vương miện để có thể nếm thử lớp sô cô la ngon lành.
"Chúng ta phải làm gì đây?" Rollo hỏi. Noodle mỉm cười. "Chúng ta không cần phải giận dữ. Chúng ta chỉ cần nói chuyện với nó thôi!" Noodle nói với sinh vật nhỏ bé rằng, lấy vương miện là không tốt, nhưng nếu nó muốn ăn sô cô la, mọi người có thể chia sẻ với nó. Thế là, mọi người cùng nhau chia sẻ, cả sô cô la lẫn gà rán với cơm (Sitara thích món này!).
Cuối cùng, vương miện được trả lại cho Công chúa Sitara. Và mọi người cùng nhau ăn một nồi kem khổng lồ (món mà cả nhà đều thích!). Noodle hiểu ra rằng, niềm vui khi chia sẻ còn lớn hơn cả việc tìm thấy kho báu. Và tình bạn, sự đoàn kết, là kho báu quý giá nhất.
"Các bạn thấy không?" Glim nói. "Chúng ta đã làm việc cùng nhau, giúp đỡ nhau. Đó mới là điều quan trọng nhất!" Rollo gật đầu. "Đúng vậy!" Kraken cười to. "Chúng ta sẽ luôn là bạn tốt!" Và họ sống hạnh phúc mãi mãi về sau, cùng nhau ăn pizza và socola.