Trong khu rừng Kỳ Diệu, nơi ánh sáng lấp lánh của phép thuật luôn tỏa sáng, sống một nàng công chúa xinh đẹp tên là Luma. Tóc của Luma xoăn tít màu hồng đậm, và cô có một trái tim thật lớn. Luma có một bí mật đặc biệt: cô có thể nói chuyện với bướm! Cô yêu thích những chú bướm đầy màu sắc, và chúng thường bay lượn xung quanh cô. Luma cũng thích những chiếc túi nhỏ, nơi cô cất giữ những thứ cô yêu thích. Một ngày nọ, khi Luma đang ngắm nhìn khu vườn đầy hoa ước của mình, cô nhận thấy điều gì đó không ổn. Những bông hoa, vốn luôn nở rộ với những ước mơ, bây giờ lại rũ xuống, không còn một chút sắc màu.
"Chuyện gì đang xảy ra?" Luma hỏi, khuôn mặt nhăn lại vì lo lắng. Cô ngước nhìn những chú bướm bay lượn. "Các bạn bướm, các bạn có biết không? Khu rừng của chúng ta đang mất đi ánh sáng lấp lánh rồi!"
Một chú bướm vàng, tên là Lumi, đáp lại bằng giọng nói trong trẻo, "Chúng tôi cũng nhận thấy điều đó, công chúa. Ánh sáng dường như đang mờ dần." Lumi chỉ cho Luma một con đường nhỏ, nơi cô tìm thấy những hạt bụi lấp lánh rơi xuống.
Luma quyết định phải tìm hiểu chuyện gì đang xảy ra. Cô lấy chiếc túi nhỏ màu hồng yêu thích của mình, đựng đầy đồ dùng cần thiết cho cuộc phiêu lưu, giống như Azal thích. Cô cài chiếc vương miện hình ngôi sao, được làm từ một ngôi sao rơi. “Được rồi, chúng ta đi thôi!” Luma nói, và những chú bướm vây quanh cô, dẫn đường cho nàng công chúa vào sâu trong khu rừng. Luma đi theo con đường, những hạt bụi lấp lánh đưa cô đến một nơi tối tăm, nơi có một khu nhà nhỏ. Luma nhận ra một người lùn đang ngồi trên bậu cửa. Ông ta có bộ râu rậm rạp và khuôn mặt cau có.
"Chào ông!" Luma nói một cách thân thiện. "Tôi là công chúa Luma, và tôi đang tìm kiếm nguyên nhân tại sao ánh sáng lấp lánh của khu rừng đang biến mất."
Người lùn càu nhàu, "Tôi không biết gì cả! Cứ đi đi!"
Nhưng Luma không bỏ cuộc. Cô biết rằng, để giúp đỡ, cô phải kiên trì. Cô bắt đầu kể cho người lùn nghe về những bông hoa ước của mình, và làm thế nào cô yêu khu rừng và muốn mọi thứ được tốt đẹp. Luma hỏi người lùn: "Ông có cần giúp đỡ gì không?" Luma kiên nhẫn với ông ta, và cố gắng tỏ ra thân thiện. Cô nói chuyện với người lùn về những con bướm. Lumi, chú bướm vàng, đậu lên vai người lùn. Bất ngờ, một nụ cười nhỏ hiện lên trên khuôn mặt người lùn. Luma thấy điều này. Người lùn đã tiết lộ tên ông ta, Grumbo. Ông nói rằng ông biết ánh sáng lấp lánh đang biến mất, nhưng ông không biết phải làm gì.
"Tôi sẽ giúp ông!" Luma nói. "Chúng ta cùng nhau đi tìm nó."
Grumbo đồng ý, và cùng với những chú bướm, họ tiếp tục đi sâu hơn vào khu rừng. Trên đường đi, Grumbo gặp khó khăn khi đi. "Đừng lo, Grumbo!" Luma nói, "Tôi sẽ giúp ông." Luma dịu dàng dìu Grumbo đi, và Grumbo dần cảm thấy vui hơn. Cuối cùng, họ đến một hang động tối tăm. "Chúng ta phải vào đó," Grumbo nói, giọng lo lắng. "Nơi đó rất nguy hiểm."
Luma không sợ hãi. Cô biết rằng, để cứu khu rừng, cô phải đối mặt với nỗi sợ hãi của mình. Cả hai cùng nhau bước vào hang động. Bên trong, họ thấy một tảng đá lớn, chắn ánh sáng lấp lánh. Grumbo giải thích rằng một viên đá kỳ lạ đã chặn ánh sáng, và chỉ một người lùn mới có thể di chuyển nó.
Grumbo cố gắng đẩy tảng đá, nhưng nó quá nặng. "Tôi không thể!" Grumbo thở dài. "Tôi không đủ mạnh."
"Đừng bỏ cuộc!" Luma khuyến khích. "Chúng ta có thể làm được!" Luma nhìn xung quanh. Cô nhận thấy những con bướm đang bay lượn xung quanh tảng đá. Cô có một ý tưởng. "Các bạn bướm, hãy giúp tôi!" Luma nói. Bướm bắt đầu đập cánh, tạo ra những cơn gió nhẹ, và cô lấy chiếc vương miện hình ngôi sao của mình. Luma đặt vương miện lên tảng đá. Ánh sáng từ ngôi sao rơi bắt đầu tỏa ra.
Ngay lập tức, tảng đá bắt đầu rung chuyển. Với sự giúp đỡ của những con bướm và sức mạnh của vương miện, Grumbo cuối cùng cũng đẩy được tảng đá ra. Ánh sáng lấp lánh tràn ngập hang động, và lan tỏa ra khắp khu rừng. Khu rừng lại lấp lánh như trước. Những bông hoa ước trong khu vườn của Luma bắt đầu nở rộ, với những ước mơ rực rỡ.
Grumbo mỉm cười. "Cảm ơn, công chúa Luma," ông nói. "Tôi đã sai. Tôi nghĩ rằng tôi phải một mình. Nhưng tôi đã sai. Giờ thì tôi biết. Cảm ơn hai người đã giúp tôi." Grumbo cảm thấy hạnh phúc, một cảm giác mà ông không có trong một thời gian dài. Luma và Grumbo trở thành bạn bè. Grumbo không còn cau có nữa, và Luma vui mừng vì điều đó. Họ cùng nhau trở về nhà, và khu rừng trở lại tràn đầy ánh sáng. Luma biết rằng, bằng tình bạn và lòng tốt, tất cả đều có thể được thực hiện. Luma cũng biết rằng, việc giúp đỡ người khác là điều tuyệt vời. Luma đặt chiếc vương miện ngôi sao của mình lên tủ, và cô nhìn lên. Những chú bướm đậu trên vai cô và cô cười. Câu chuyện của Luma được lan truyền khắp khu rừng, và tất cả mọi người đều biết rằng, trong khu rừng, tình bạn và lòng tốt sẽ chiến thắng tất cả.

Luma and the Forest's Gleam
0
Reading Comprehension Questions
Answer: Những chú bướm.
Answer: Để tìm hiểu tại sao ánh sáng lấp lánh trong khu rừng đang biến mất.
Answer: Bởi vì điều đó cho thấy tầm quan trọng của tình bạn, lòng tốt và sự giúp đỡ, không chỉ cho Grumbo mà còn cho cả khu rừng và mọi người.